Phận làm con phải có lòng bao dung cha mẹ, làm trọn chữ hiếu, đó chính là bài học đầu tiên cần phải nằm lòng thì mới có thể làm những việc lớn khác. Chia sẻ cảm nghĩ của LĂNG MỘ ĐÁ ĐẸP ANH QUÂN NINH BÌNH.
1. Không có lòng bao dung cha mẹ, sao có thể bao dung được thiên hạ
Nội dung chính
Bất cứ ai cũng được cha mẹ sinh ra và nuôi lớn. Nhưng cha mẹ không phải lúc nào cũng là người hoàn mỹ như ta mong muốn, họ cũng có khuyết điểm này hay vấn đề kia. Mà những vấn đề đó, rồi đều trở thành cái cớ để nhiều người không hiếu thuận với cha mẹ mình.
Ví dụ có những bậc cha mẹ nóng tính, có cha mẹ thiên vị giữa các con, có người nghèo khó lạc hậu, có người ốm đau, hay cũng có cha mẹ già yếu, đầu óc không còn minh mẫn, không còn điều khiển được hành vi của bản thân, đại tiểu tiện không kiểm soát, tính tình cằn nhằn…
Thế nhưng, phận làm con cần ghi nhớ rằng, cha mẹ chính là bài học tu dưỡng đầu tiên của chúng ta. Mỗi người làm con đều phải từ chính người thân sinh ra mình học cách có lòng bao dung cha mẹ, yêu thương cha mẹ.
Cho dù cha mẹ có như thế nào, con cái đều phải thương yêu, hiếu kính và tôn trọng họ.
Một người đến cả cha mẹ mình mà còn không có lòng bao dung, thì chắc chắn đó là một kẻ tiểu nhân so đo tính toán, hẹp hòi chi li trong mọi chuyện.
Không có lòng bao dung cha mẹ, sao có thể làm được việc lớn? Như vậy thì nói gì đến bao dung được cả thiên hạ. Cho nên thời xưa, khi hoàng đế tuyển chọn quan viên đều sẽ lựa chọn những người coi trọng chữ “hiếu”.
Người xưa có câu, “Bách thiện hiếu vi tiên”, điều thiện có rất nhiều, nhưng không gì sánh bằng chữ hiếu cũng chính là vì thế.
2. Lòng bao dung cha mẹ chính là tiêu chuẩn để chọn bạn đời
Khi lựa chọn bạn đời, cách người đó thể hiện chữ “hiếu” chính là tiêu chuẩn hàng đầu để cân nhắc.
Phụ nữ chọn chồng phải xem một người đàn ông có trách nhiệm với cha mẹ mình hay không.
Đàn ông chọn vợ phải xem cô gái ấy có hiếu thảo, có đối xử tốt với cha mẹ, thường xuyên đòi hỏi hay là báo đáp cha mẹ mình.
Một người mà ngay cả cha mẹ mình còn không bao dung được, tương lai khi chung sống dưới một mái nhà làm sao có thể bao dung được khuyết điểm của bạn hay của cha mẹ bạn.
Người như vậy sống trong xã hội, nhân duyên cũng chẳng tốt là bao.
Những người làm cha mẹ, dù con cái mình sinh ra có thế nào cũng sẽ yêu thương con, nuôi dưỡng con hết lòng, hy vọng con có tiền đồ xán lạn, cả đời bình an hạnh phúc.
Tuy vậy nếu một người đã làm cha mẹ rồi mà đến cả lòng bao dung cha mẹ của chính mình cũng không có, thường xuyên trách móc nạt nộ cha mẹ già, con của họ từ nhỏ đã nghe quen những lời không hay ho đó, đến khi chúng lớn thử hỏi chúng lấy đâu ra một trái tim yêu thương bao la với mọi người đây?
Kẻ mà không có tấm lòng rộng mở, làm việc gì hay đi đến đâu cũng đều sẽ gặp khó khăn, trở ngại, như vậy thì tiền đồ tươi sáng ở đâu ra?
Rồi khi chúng lớn lên, cha mẹ chúng già rồi, những đứa con ấy sẽ lại nhất định so đo tính toán với cha mẹ mình như vậy.
Cho nên làm người phải biết vẹn tròn đạo hiếu, Hiếu thảo với cha mẹ là cách cải thiện số mệnh tốt nhất. Bởi vì đến cha mẹ mình mà chúng ta còn không có lòng bao dung, làm sao dung nạp được cả thiên hạ này?
3. Người xưa dạy: 5 điều phận làm con không oán trách mới là yêu thương cha mẹ
Những người làm cha mẹ, nếu muốn con mình có cuộc đời được hạnh phúc, suôn sẻ thuận lời, bản thân mình trước hết phải hiếu thuận với bậc sinh thành ra mình.
Người ôm chí lớn muốn làm đại sự, phải bắt đầu từ việc có lòng bao dung cha mẹ mình, phải dung nạp được những tính xấu của cha mẹ, nhẫn nại, tận tâm tận tụy chăm sóc cha mình mẹ mình. Đó chính là bước đầu tiên trong việc tu tâm dưỡng tính của kẻ làm việc lớn.
Tất cả tài sản, danh dự, địa vị đều chỉ là thứ hào nhoáng bên ngoài. Đức hạnh bên trong mới là điều căn bản, cốt lõi của một con người. Câu nói này không hề sai chút nào.
Người xưa dạy rằng, có 5 điều mà phận làm con không oán trách về cha mẹ mình, ấy mới gọi là chân chính yêu thương cha mẹ.
Một là: Không trách cha mẹ vô năng
Không có ai trên đời là vạn năng, cũng như chẳng có ai là hoàn hảo.
Cha mẹ ban cho chúng ra sinh mạng, dốc hết tâm huyết và sức lực để nuôi chúng ta nên người. Quá trình đó phải trải qua biết bao khó khăn, vất vả, chúng ta cần phải biết cảm ơn ân nghĩa sinh thành, nuôi dưỡng đó của cha mẹ.
Đừng có than phiền với cha mẹ rằng “bố nên là người bố thế này, mẹ nên là người mẹ thế kia…”. Nên nói rằng “dù bố mẹ có như thế nào, con đều chấp nhận được hết; con hưởng thụ tất cả những gì bố mẹ đã trao cho con…”.
Hai là: Không trách cha mẹ dông dài
Cha mẹ xuất hiện trên đời này trước chúng ta, có quãng thời gian sống lâu hơn chúng ta. Họ có quá trình học hỏi tích lũy kinh nghiệm, tự chăm sóc chính mình rồi mới sinh ra chúng ta.
Khi chúng ta ra đời, cha mẹ dành hết phần đời còn lại để hết lòng quan tâm chăm sóc chúng ta.
Chúng ta chính là vận mệnh mà cha mẹ tình nguyện lựa chọn: họ dạy ta cách mặc quần áo, dạy ta cách cầm đũa ăn cơm, ngóng trông ta bình an hạnh phúc.
Chỉ có những người yêu thương bạn thật lòng mới thường xuyên nhắc nhở, chỉ bảo bạn. Cha mẹ tuyệt đối sẽ chẳng đi dài dòng với một người xa lạ không hề liên quan gì đến họ.
Ba là: Không trách cha mẹ phàn nàn
Cha mẹ phàn nàn chúng ta, đó là do họ không hài lòng về chúng ta bây giờ.
Khi chúng ta làm đủ tốt, họ sẽ mong chúng ta làm tốt hơn nữa. Cha mẹ làm vậy không phải vì bản thân, có lẽ họ đã trải qua quá nhiều thứ không được như ý trong cuộc sống, có lẽ họ đang phải làm việc vô cùng khổ cực nhưng lại chẳng thể chia sẻ những chuyện ấy với ai.
Cho nên họ mới hy vọng chúng ta tốt hơn, con hơn cha là nhà có phúc, để chúng ta không phải khổ cực giống họ như bây giờ.
Bốn là: Không trách cha mẹ chậm chạp
Người ta khi già đi, hành động cũng trở nên chậm chạp, bất tiện. Cho nên người làm con đừng bao giờ chê trách cha mẹ chậm chạp, rồi ai cũng phải trải qua quá trình đó mà thôi.
Chúng ta sẽ không bao giờ biết khi còn nhỏ, mình đã được cha mẹ kiên nhẫn dạy bước đi chập chững từng bước như thế nào.
Khi cha mẹ còn trẻ, có lẽ còn nhanh nhẹn hơn chúng ta bây giờ rất nhiều. Là bởi vì chúng ta, cho nên cha mẹ mới trở nên già yếu, mắt mỏi lưng còng. Là chúng ta đã lấy mất đi tuổi xuân của cha mẹ.
Nếu như có một ngày, cha mẹ già rồi, đi đứng không lanh lẹ được, xin người làm con hãy nhớ rằng: Cha mẹ chính là tương lai của bản thân sau này, hiếu thuận nhất định phải làm kịp thời.
Năm là: Không trách cha mẹ ốm đau bệnh tật
Cho dù cha mẹ có bận rộn đến đâu, bất kể là ngày hay đêm, ngày nắng hay ngày mưa, nhưng một khi chúng ta đau ốm, họ lập tức sẽ gác lại hết mọi công việc để vội vàng đưa chúng ta đi khám bệnh. Họ thức trắng đêm không ngủ để chăm nom chúng ta.
Còn khi cha mẹ bệnh thì sao, liệu chúng ta có thể làm được bao nhiêu những điều ấy?
Cứ ngồi thật lâu trước giường bệnh mới là người con có hiếu hay sao?
Tin tức xã hội cứ vài ngày lại đưa về một trường hợp người con không chăm sóc cha mẹ già cả, ai cũng chê trách, nhưng bản thân chúng ta có thể làm một người con hết lòng hết sức chăm sóc cha mẹ mình hay không?
Cuộc đời không nên dùng để oán trách. Chúng ta dần lớn lên, cha mẹ dần già đi, cho đến khi rời khỏi chúng ta… Không có cha mẹ sẽ không có chúng ta, than trách cha mẹ chẳng bằng thấu hiểu và cảm thông với cha mẹ.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn nuôi nhưng cha mẹ chẳng thể đợi. Dù cha mẹ không phải người hoàn hảo, vẫn còn những mặt chưa làm tốt nhưng bản thân những người làm con như chúng ta cũng có rất nhiều khiếm khuyết.
Chúng ta còn rất nhiều thời gian để từ từ học tập cách bổ khuyết bản thân, song thứ mà cha mẹ thiếu nhất lại chính là thời gian.
Vậy nên hãy dành ra nhiều giây phút ở bên và yêu thương cha mẹ nhiều hơn, đừng để đến khi cha mẹ không còn nữa mới thấy hối hận thì đã không còn kịp.
Lam Lam